Tìm hiểu 4 Tính chất của Lập trình Hướng đối tượng (OOP) trong Java

 Lập trình hướng đối tượng (OOP) là một phương pháp lập trình mạnh mẽ và linh hoạt được sử dụng rộng rãi trong nhiều ngôn ngữ lập trình, bao gồm Java. Trong bài viết này, chúng ta sẽ tìm hiểu về bốn tính chất cốt lõi của OOP trong Java: Tính đóng gói (Encapsulation), Tính kế thừa (Inheritance), Tính đa hình (Polymorphism), và Tính trừu tượng (Abstraction).

 

 Tính đóng gói (Encapsulation): Tính đóng gói là cách thức bảo vệ dữ liệu và phương thức của một lớp khỏi việc truy cập không cần thiết từ bên ngoài. Trong Java, điều này thường được thực hiện bằng cách sử dụng các từ khóa “private”, “protected” và “public”.

 Tính kế thừa (Inheritance): Tính kế thừa cho phép một lớp mới kế thừa các thuộc tính và phương thức của một lớp đã có. Điều này giúp tái sử dụng và tái cấu trúc mã nguồn, giúp mã nguồn dễ đọc, dễ bảo dưỡng hơn.

 Tính đa hình (Polymorphism): Tính đa hình cho phép một đối tượng hoạt động như nhiều loại đối tượng khác nhau. Trong Java, tính đa hình cho phép một lớp thực hiện nhiều giao diện hoặc một lớp con có thể được sử dụng như một lớp cha của nó.

 Tính trừu tượng (Abstraction): Tính trừu tượng giúp ẩn đi chi tiết triển khai và chỉ hiển thị chức năng cần thiết đối với người dùng. Trong Java, tính trừu tượng có thể được thực hiện thông qua lớp trừu tượng và giao diện.

 Mỗi tính chất trên đều mang lại những lợi ích riêng cho việc lập trình, giúp mã nguồn trở nên linh hoạt, dễ đọc và dễ bảo dưỡng. Hi vọng qua bài viết này, bạn đã nắm bắt được sự hiểu biết cơ bản về 4 tính chất quan trọng của OOP trong Java.